关于秋天的诗词 带拼音
-
ch
ū
qi
ū
初
秋
唐
.
孟浩然
b
ú
ju
é
ch
ū
qi
ū
y
è
ji
à
n
ch
á
ng
,
不
觉
初
秋
夜
渐
长
,
q
ī
ng
f
ē
ng
x
í
x
í
ch
ó
ng
q
ī
li
á
ng
。
清
风
习
习
重
凄
凉
。
y
á
n
y
á
n
sh
ǔ
tu
ì
m
á
o
zh
ā
i
j
ì
ng
,
炎
炎
暑
退
茅
斋
静
,
ji
ē
xi
à
c
ó
ng
sh
ā
y
ǒ
u l
ù
gu
ā
ng
。
阶
下
丛
莎
有
露
光
。
sh
ā
n
zh
ō
ng
山
中
唐
.
王维
j
ī
ng
x
ī
b
á
i
sh
í
ch
ū,
ti
ā
n
h
á
n
h
ó
ng
y
è
x
ī。
荆
溪
白
石
出,
天
寒
红
叶
稀。
sh
ā
n
l
ù
yu
á
n
w
ú
y
ǔ,
k
ō
ng
cu
ì
sh
ī
r
é
n
y
ī。
山
路
元
无
雨,
空
翠
湿
人
衣。
1
sh
ā
n
x
í
ng
山
行
唐
.
杜牧
yu
ǎ
n
sh
à
ng
h
á
n
sh
ā
n
sh
í
j
ì
ng
xi
á,
远
上
寒
山
石
径
斜
,
b
á
i
y
ú
n
sh
ē
ng
ch
ù
y
ǒ
u
r
é
n
ji
ā。
白
云
生
处
有
人
家
。
t
í
ng
ch
ē
zu
ò
à
i
f
ē
ng
l
í
n
w
ǎ
n
,
停
车
坐
爱
枫
林
晚
,
shu
ā
ng
y
è
h
ó
ng
y
ú
è
r
yu
è
hu
ā。
霜
叶
红
于
二
月
花
。
ǒ
u
ch
é
ng
偶
成
宋
.
朱熹
sh
ǎ
o
ni
á
n
y
ì
l
ǎ
o
xu
é
n
á
n
ch
é
ng
,y
ī
c
ù
n
gu
ā
ng
y
ī
n b
ú
k
ě
q
ī
ng
。
少
年
易
老
学
难
成
,
一
寸
光
阴
不
可
轻
。
w
è
i
ji
à
o
ch
í
t
á
ng
ch
ū
n
c
ǎ
o
m
è
ng
,ji
ē
qi
á
n
w
ú
y
è
y
ǐ
qi
ū
sh
ē
ng
。
未
觉
池
塘
春
草
梦
,
阶
前
梧
叶
已
秋
声
。
2
shu
ā
ng
yu
è
霜
月
唐
.
李商隐
ch
ū
w
é
n
zh
ē
ng
y
à
n y
ǐ
w
ú
ch
á
n
,
初
闻
征
雁
已
无
蝉
,
b
ǎ
i
ch
ǐ
l
ó
u
t
á
i
shu
ǐ
ji
ē
ti
ā
n
。
百
尺
楼
台
水
接
天
。
q
ī
ng
n
ǚ
s
ù
é
j
ù
n
à
i
l
ě
ng
,
青
女
素
娥
俱
耐
冷
,
yu
è
zh
ō
ng
shu
ā
ng
l
ǐ
d
ǒ
u
ch
á
n
ju
ā
n
。
月
中
霜
里
斗
婵
娟
。
qi
ū
x
ī
秋
夕
唐
.
杜牧
y
í
n
zh
ú
qi
ū
gu
ā
ng
l
ě
ng
hu
à
p
í
ng
,
q
ī
n
g lu
ó
xi
ǎ
o
sh
à
n
p
ū
li
ú
y
í
ng
。
银
烛
秋
光
冷
画
屏
,
轻
罗
小
扇
扑
流
萤
。
ti
ā
n
ji
ē
y
è
s
è
li
á
ng
r
ú
shu
ǐ,
zu
ò
k
à
n
qi
ā
n
ni
ú
zh
ī
n
ǚ
x
ī
ng
。
天
阶
夜
色
凉
如
水
,坐
看
牵
牛
织
女
星
。
3
qi
ū
x
í
ng
秋
行
宋
.
徐玑(
j
i
)
ji
á
ji
á
qi
ū
ch
á
n
xi
ǎ
ng
s
ì
zh
ē
ng
,
戛
戛
秋
蝉
响
似
筝
,
t
ī
ng
ch
á
n
xi
á
n
b
à
ng
li
ǔ
bi
ā
n
h
á
ng
。
听
蝉
闲
傍
柳
边
行
。
xi
ǎ
o
x
ī
q
ī
ng
shu
ǐ
p
í
ng
r
ú
j
ì
ng
,
小
溪
清
水
平
如
镜
,
y
ī
y
è
f
ē
i
l
á
i
l
à
ng
x
ì
sh
ē
ng
。
一
叶
飞
来
浪
细
生
。
é
m
é
i
sh
ā
n
yu
è
g
ē
峨
眉
山
月
歌
唐
.
李白
é
m
é
i
sh
ā
n
yu
è
b
à
n
l
ú
n
qi
ū
,
y
ǐ
ng
r
ù
p
í
ng
qi
ā
ng
ji
ā
ng
shu
ǐ
li
ú
。
峨眉
山
月
半
轮
秋
,影
入
平
羌
江
水
流
。
y
è
f
ā
q
ī
ng
x
ī
xi
à
ng
s
ā
n
xi
á
,
s
ī
jun b
ú
ji
à
n
xi
à
y
ú
zh
ō
u
。
夜
发
清
溪
向
三
峡
,思
君
不
见
下
渝
州
。
4
d
p>
ē
n
ɡ
ɡā
o
登
高
唐
.
杜甫
<
/p>
f
ē
n
ɡ
j
í
ti
ā
n
ɡā
o
yu
á
n
xi
à
o
ā
i
,
风
急
天
高
猿
啸
哀
,
zh
ǔ
q
ī
n
ɡ
sh
ā
b
á
i
ni
ǎ
o
f
ē
i
hu
í。
渚
清
沙
白
鸟
飞
回
。
w
ú
bi
ā
n
lu
ò
m
ù
xi
ā
o
xi
ā
o
xi
à,
无
边
落
木
萧
萧
下
,
b
ù
j
ì
n
ch
á
n
ɡ
ji
ā
n
ɡ
ɡǔ
n
ɡǔ
n
l
á
i
不
尽
长
江
滚
滚
来
。
w
à
n
l
ǐ
b
ē
i
qi
ū
ch
á
n
ɡ
zu
ò
k
è,
万
里
悲
秋
常
作
客,
b
ǎ
i
ni
á
n
du
ō
b
ì
n
ɡ
d
ú
d
ē
n
ɡ
t
á
i
。
百
年
多
病
独
登
台
。
ji
ā
n
n
á
n k
ǔ
h
è
n
f
á
n
shu
ā
n
ɡ
b
ì
n
,
艰
难
苦
恨
繁
霜
鬓,
5