一年级下学期必背古诗文带注音
做梦梦见人死了-浪花图片
 
一年级第二学期必背古诗文 
 
山(shān) 中(zhōng)
唐táng王(wáng) 勃(bï) 
长(cháng) 江(jiāng)
悲(bēi) 已(yǐ) 滞(zhì), 
万(wàn)里(lǐ) 念(niàn)
将(jiāng)归(guī)。 
况(kuàng) 属(shǔ) 高(gāo) 风(fēng)
晚(wǎn), 
山(shān) 山(shān) 黄(huáng) 叶(yâ)
飞(fēi)。
 
 
  rãn  rì sī ɡuī   
人  日 思
归  
  
【 suí 】 xuē dào hãnɡ 
【 隋 】 薛  道
衡 
 rù chūn  cái  qí rì , lí  jiā 
ǐ  âr
nián 。   
入   春     才   七   日 ,
离   家   已
二   年   。 
ãn  ɡuī luî yàn hîu ,sī fā zài
huā
n 。 
y
qiá
 
 
r
人   归    落   雁   后  ,思   发  
在   花
前   。 
 
 
   
   
juã jù 
绝句
táng   dù fǔ 
唐     杜甫 
chí  rì  jiāng
shān  lì,chūn fēng  huā cǎo  xiāng。 
迟  日  江  山
丽  ,春   风    花草   香  。 
ní  rïng fēi  yàn
zǐ,shā nuǎn shuì yuān yāng。 
泥 融  飞  燕  子  ,沙 暖
睡   鸳    鸯   。 
 
juã jù 
绝句 
táng
dù fǔ   
 唐     杜甫   
jiāng bì niǎo
yú bái ,shān qīng huā yù rán 。 
江碧鸟逾白,山青花欲然。
jīn chūn kàn yîu guî ,hã rì shì guī nián 。
今春看又过,何日是归年。 
 
 
 
bài xīn yuâ
拜  新  月 
táng   lǐ duān 
唐   李 端 
kāi
lián jiàn xīn yuâ,biàn jí xià jiē bài。 
开   帘
见    新    月, 便    即    下    阶   拜。 
xì  yǔ  rãn
bù  wãn,běi fēng chuī qún dài。 
细    语    人
不    闻, 北    风   吹   裙   带 。 
 
yí ài sì
遗爱寺 
táng bái jū yì 
唐白居易 
nîng shí
lín xī zuî, xún huā rào sì xíng。
弄石临溪坐,寻花绕寺行。 
shí shí wãn niǎo yǔ,
chù chù shì quán shēng。 
时时闻鸟语,处处是泉声。 
 
 
Sāng chá kēng dào zhōng 
桑   茶   坑   道
中 
 
Sîng  yáng wàn lǐ 
 宋     杨  万  里
qíng míng fēng rì yǔ gān shí  
晴明风日雨干时,
cǎo mǎn huā dī shuǐ mǎn xī  
草满花堤水满溪。
tïng zǐ liǔ yīn mián zhâng zhuï 
童子柳阴眠正着,
yīniú chī guî liǔ yīn xī  
一牛吃过柳阴西。
tián yuán lâ qí yī 
 田  园  乐   其  一
táng wáng wãi 
唐    王  维 
yàn jiàn qiān
mãn wàn hù,jīng guî běi lǐ nán l
ín。 
  厌
见   千   门   万   户,经   过   北   里   南   邻。 
guān
fǔ míng kē y
ǒ
u dǐ,kōng tïng sàn fā hã rãn。
 官   府   鸣   珂   有   底,崆   峒   散   发   何   人。
  
míng rì gē 
明  日  歌 
qīng   qián
hâ tān 
清    钱  鹤  滩 
míng rì fù míng
rì,míng rì hã qí duō。 
明   日   复   明   日,明   日
何   其   多。 
wǒ shēng dài míng rì,wàn shì chãng
cuō tuï。 
我   生   待   明   日,万   事   成   蹉   跎!
shì rãn kǔ bâi míng rì lâi, 
  世   人   苦
被   明   日   累, 
chūn qù qiū lái lǎo jiāng zhì。
  春   去   秋   来   老   将   至。 
zhāo
kàn shuǐ dōng liú,mù kàn rì xī zhuì 
朝   看   水
东   流,暮   看   日   西   坠。 
bǎi nián míng rì nãng
jǐ hã 
 百   年   明   日   能   几   何? 
qǐng jūn
tīng wǒ míng rì gē 
   请   君   听   我   《明  日
歌》。 
 
chūn xuě  
 春     雪 
 
táng
hán yù 
唐   韩 愈 
xīn nián dōu wâi yǒu fāng
huá , 
新  年    都    未  有   芳    华, 
âr yuâ
chū jīng jiàn cǎo yá  
二 月   初   惊   见    草
芽。 
bái xuě quâ xián chūn sâ wǎn 
白  雪   却
嫌    春    色  晚, 
gù chuān tíng shù zuî fēi huā
故  穿   庭    树  作    飞  花。 
《jiāng shàng yú
zhě》 
《江上渔者》 
sîng ·fàn zhîng yān
宋·范仲淹 
jiāng shàng wǎng lái rãn ,dàn ài lú
yú měi 。 
江上往来人,但爱鲈鱼美。 
jūn kàn yī yâ zhōu
,chū mî fēng bō lǐ。 
君看一叶舟,出没风波里。 
 
xià rì juã jù 
夏日绝句  
Sîng  lǐ qīng zhào
宋     李清照 
shēng dāng zuî rãn jiã ,sǐ yì
wãi guǐ xiïng。 
生 当 作 人 杰 ,死 亦 为 鬼 雄 。 
zhì
jīn sī xiàng yǔ,bù kěn guî jiāng dōng。 
至 今 思 项
羽 ,不 肯 过 江 东 。 
 
jiāng bīn mãi 
江  滨  梅
táng   wáng shì 
唐   ·  王  适 
hū
jiàn hán mãi shù,kāi huā hàn shuǐ bīn。 
忽   见
寒   梅   树,开   花   汉   水   滨。 
bù zhī chūn sâ
zǎo,yí shì nîng zhū rãn。 
不   知   春  色   早,疑
是   弄   珠   人。 
 
 
 
dà fēng gē
《大风歌》
 
xī hàn liú bāng 
西汉    刘邦
dà fēng qǐ xī yún fēi yáng  
大风起兮云飞扬,
wēi jiā hǎi nâi xī guī gù xiāng 
威加海内兮归故乡,
ān dã měng shì xī shǒu sì fāng 
安得猛士兮守四方。
 
shí yī yuâ sì rì fēng yǔ dà zuî
十   一   月   四   日   风   雨  大  作
táng  lù yïu  
 唐     陆 游 
jiāng wî gū
cūn bù zì āi   
僵 卧 孤 村 不 自 哀 ,  
shàng sī
wâi guï xū lún tái   
尚 思 为 国 戌 轮 台 。 
yâ
lán wî tīng fēng chuī yǔ  
夜 阑 卧 听 风 吹 雨 ,
tiě mǎ bīng hã rù mâng lái  
铁 马 冰 河 入 梦 来
。 
guān shān yuâ   
关山月  
táng  lǐ bái
  唐    李白   
míng yuâ chū tiān shān ,cāng
máng yún hǎi jiā
n 。  
明月出天山,苍茫云海间。
cháng fēng jǐ wàn lǐ ,chuī dù yù mãn guān 。
长风几万里,吹度玉门关。  
hàn xià bái dēng dào ,hú kuī
qīng hǎi wān 。  
汉下白登道,胡窥青海湾。  
yïu
lái zhēng zhàn dì ,bú jiàn yǒu rãn huán 。
由来征战地,不见有人还。  
shù kâ wàng biān sâ ,sī guī
duō kǔ yán 。 
 戍客望边色,思归多苦颜。  
gāo lïu dāng
cǐ yâ ,tàn xī wâi yīng xián 。 
 高楼当此夜,叹息未应闲。
 
 
zǐ yâ wú gē qiū gē 
子夜吴歌·秋歌
táng   lǐ bái 
 唐     李  白 
cháng ān yí
piàn yuâ ,wàn hù dǎo yī shēng  
长安一片月,万户捣衣声。
qiū fēng chuī bú jìn ,zǒng shì yù guān qíng
秋风吹不尽,总是玉关情。 
hã rì píng hú lǔ ,liáng rãn
bà yuǎn zhēng 
何日平胡虏,良人罢远征。 
bā zhân tú
八阵图  
táng   dù fǔ   
 唐     杜甫
gōng gài sān fēn guï ,míng chãng bā zhâ
n
tú  
 功盖三分国,名成八阵图。  
jiāng liú shí bù zhuǎn
,qiǎn hân shī
n wú  
江流石不转,遣恨失吞吴。 
quàn
xuã     shī  
劝 学 诗  
sîng    zhū  xī
【宋】 朱 熹  
shào nián  yì  lǎo xuã nán chãng,
少 年 易老 学 难 成,  
yī cùn guāng yīn  bù  kě
qīng. 
一 寸 光 阴 不 可 轻。  
wâi juã chí táng
chūn cǎo mâng,  
tū
 
 
 
未 觉 池 塘 春 草 梦,  
 jiē qián  wú  yâ
yǐ  qiū shēng.  
 阶 前 梧 叶 已 秋 声。 
sîng biã
táng  wáng wãi 
送别 
唐    王维 
shān
zhōng xiàng sîng bà ,rì mù yǎn chá
i fēi 。 
山中相送罢,日暮掩柴扉。  
chūn cǎo nián nián lǜ ,wáng sūn
guī bù gu
ī 。 
春草年年绿,王孙归不归。